Xu hướng du khách nước ngoài xin tiền người dân địa phương để tài trợ cho chuyến du lịch đã trở thành vấn nạn xuất hiện ở châu Á. Đặc biệt là những quốc gia Đông Nam Á như Thái Lan, Việt Nam, Malaysia, Indonesia…
Những du khách này thường dựa vào lòng thương cảm của người dân địa phương để xin tiền cho chuyến đi của mình. Hành động đó được gọi là begpacker. Đây là từ ghép của beggar (xin xỏ, ăn xin) và backpacker (khách du lịch bụi). Một số người chọn mang theo tấm bảng viết lời cầu cứu bằng ngôn ngữ địa phương để xin tiền. Số khác lại kiếm tiền bằng cách hát rong hoặc bán những món đồ nhỏ.
Vào giai đoạn đầu của đại dịch Covid-19, các lệnh hạn chế đi lại, biện pháp an toàn được áp dụng nghiêm ngặt. Điều này dẫn tới sự thay đổi của nhóm du khách ăn xin. Họ không thể xin tiền người địa phương tài trợ cho chuyến đi như trước nữa. Nhưng khi các lệnh hạn chế được dỡ bỏ, đồng nghĩa với việc đánh dấu sự xuất hiện trở lại của những nhóm khách như vậy. Trong đó đa phần là du khách đến từ phương Tây

Họ chỉ mang ngân sách tối thiểu sang các nước Đông Nam Á, ủy thác việc chi tiêu cho du lịch bằng cách lợi dụng lòng tốt của những người dân địa phương. Những người này bất chấp xin tiền dù ở đây có mức thu nhập thấp hơn.
Hình thức ăn xin trên đường phố rất đa dạng, có thể là “những cái ôm miễn phí”, bán vài món đồ thủ công hoặc giơ biển với nội dung “xin quyên góp để hoàn thành ước mơ vòng quanh thế giới
Begpacker thường chọn điểm đến là châu Á như Việt Nam, Thái Lan, Hong Kong (Trung Quốc)… Đây trở thành địa điểm chính của những du khách ăn xin bởi vị trí địa lý đắc địa, chính sách thị thực đơn giản và độ hào phóng của người dân địa phương.
Điển hình, một nam du khách khác ở Thái Lan đã chọn cách bán những bức ảnh mình tự chụp trong các chuyến đi trước. Người này cũng không đưa ra một mức giá cụ thể mà để khách hàng của mình tự quyết định. Ngoài tấm bảng viết bằng ngôn ngữ địa phương, anh chàng còn có một tấm bảng quảng cáo bằng tiếng Anh nhằm thu hút thêm du khách nước ngoài.

Việc những begpacker trở lại khi các điểm đến mở cửa du lịch đang trở thành một vấn nạn lớn ở châu Á. Nhiều người gọi những du khách này là “những kẻ ăn xin không biết xấu hổ”. Đơn giản hơn, nhiều du khách ăn xin lợi dụng trào lưu free hugs (ôm miễn phí) để trang trải cho chuyến đi của mình. Họ chỉ cần đến một nơi công cộng, đặt một tấm biển đề cụm từ “free hugs” và xin tiền. Người dân địa phương có thể trả tiền tùy ý cho mỗi cái ôm.
Gần đây nhất, tại phường Dương Đông, TP Phú Quốc, Kiên Giang cũng xuất hiện ba người đàn ông ngoại quốc cầm bảng xin tiền. Trên tấm bìa carton có ghi nội dung bằng tiếng Việt: “Xin chào, chúng tôi đến từ Nga. Chúng tôi đã đi du lịch mà không có tiền trong 5 năm nay. Hãy ủng hộ hành trình của chúng tôi. Cảm ơn”. Hiện cơ quan chức năng tỉnh Kiên Giang đã thành lập đoàn công tác đến Phú Quốc để tìm hiểu vụ việc này.
